Video of Day

Ra Đi Tay Trắng Khi Bụng Mang Dạ Chửa Vì Cô Em Dâu Đặt Điều

[Tin tức trong ngoài nước] Đến giờ, sau 3 năm ra ở riêng, cuộc sống của mẹ con tôi đã ổn định, gia đình nhà chồng có đánh tiếng gọi tôi về sống cùng nhưng nỗi hận thù bao năm qua chưa nguôi...

Tôi là người thường xuyên vào đọc chia sẻ của mọi người và như thấy được mình trong câu chuyện của những cảnh đời đau khổ, cũng tủi cực với hoàn cảnh riêng của mình. Nhưng may mắn là tôi đã vượt qua hết dù đã có lúc tôi cảm tưởng như mình có thể buông xuôi và chấm dứt cuộc sống của mình.

Tôi lấy chồng cách đây 4 năm. Từ ngày về làm dâu, tôi đã cùng chồng trả nợ xây nhà, nuôi em chồng ăn học, đối nội đối ngoại tất cả đều từ mồi hôi nước mắt của vợ chồng tôi, mối quan hệ giữa tôi và gia đình chồng tôi rất tốt.

Tuy nhiên, từ khi em chồng tôi lấy vợ, mọi thứ đảo lộn chỉ vì em dâu quá xảo trá và luôn đặt điều khiến cả gia đình nhà chồng quay ngoắt 180 độ với tôi.

Cô em chồng mới tốt nghiệp cấp 3, học nghề chưa xong thì đã lấy chồng nên nhận thức có phần hạn hẹp. Còn tôi có học thức, đã có bằng thạc sỹ và đang làm trưởng phòng cho một cơ quan nhà nước nên tôi không bao giờ to tiếng và chấp nhặt với đứa em dâu không biết điều kia.

Ra Đi Tay Trắng Khi Bụng Mang Dạ Chửa Vì Cô Em Dâu Đặt Điều
Cô em chồng ít học thường xuyên đơm đặt, nói xấu tôi với mẹ chồng. Ảnh minh họa.

Thế nhưng, chính vì tôi nhịn mà cô ta càng quá quắt và dần dần làm cuộc sống hạnh phúc của nhà tôi bị tan biến.

Tôi đi làm cả ngày, còn em dâu luôn ở nhà với mẹ chồng tôi. Tôi thời gian đó vì hiếm muộn con cái, còn em dây tôi mới về đã mang thai nên luôn lấy lý do chèn éo, nói xấu tôi đủ điều. Khiến mâu thuẫn giữa tôi và chồng, với gia đình nhà chồng ngày càng tăng.

Có lần, cô em dâu còn cố tình chửi tôi là gà không biết đẻ ngay trước mặt bố mẹ chồng chỉ vì tôi nhắc khéo cô ấy ăn uống xong thì phải biết vứt rác vào thùng.

Chưa hết, đúng là có kể lại mới thấy, thời gian đó tôi quá nhu nhược khi nín nhịn cô ta. Đến cả cái phòng ngủ của vợ chồng tôi, vì tôi trang trí đẹp và giường rộng hơn giường cưới của vợ chồng chú em (giường cưới do chính tay tôi đi đặt trên Thạch Thất về), vậy mà em chồng lấy cớ mang thai đi dành cả phòng ngủ của vợ chồng tôi.

Tuy nhiên, cả chồng và gia đình chồng đều đồng ý vì chiều lòng cô con dâu duy nhất biết mang thai, đẻ con.

Tôi thấy rắc rối qáu nên quyết định ra ngoài thuê nhà sống riêng mặc chồng tôi phản đối. Sau khi cả bố mẹ chồng tuyên bố tôi dọn sang phòng khác nhường phòng cho em dâu, tôi bực mình quá vì căn nhà đó cũng do tay tôi xây dựng lên cả mà không được quyết nên có góp ý vài lời với chồng. Thế nhưng anh ấy lại chửi tôi nhỏ nhen, chấp nhặt và còn độc ác bảo tôi "không biết đẻ nên mới gây khó dễ với em dâu".

Qúa tức giận nên đêm hôm đó, sau khi cãi nhau với chồng, tôi đã dọn hành lý ra ngoài thuê nhà sống riêng với hai bàn tay trắng. Tôi để lại nhà cửa, đất đai, gia sản cho vợ chồng em dâu dù lúc đó, tôi đang mang thai hơn 1 tháng…

Tôi đi nhưng cả nhà chồng không hề biết, họ độc ác chửi tôi không biết đẻ nhưng tôi đang mang trong mình đứa con trai, đứa cháu nối dõi cho nhà họ.

Thời gian đó, dù tôi đã ra ngoài sống riêng nhưng em chồng vẫn suốt ngày đơm đặt, nói xấu tôi. Em cũng hoan hỷ với cái thai của mình nhưng không biết, tôi đang vất vả vừa mang thai, vừa đi làm kiếm tiền trả tiền thuê trọ và gom góp sinh con sau này. Còn em ung dung sung sướng dưỡng thai, hưởng thụ trên chính căn nhà đầy mồ hôi và nước mắt của tôi mới dựng lên được.

Em đẻ con gái được 5 tháng thì tôi sinh con. Tôi tập trung chăm con, làm lại cuộc đời, bỏ ngoài tai mọi đố kỵ, ganh ghét của em chồng.

Rồi thời gian cũng chứng minh tất cả, sau 3 năm tôi ra khỏi nhà chồng và không một lần quay về, mọi người cũng dần nhận ra con người thật của em dâu. Đỉnh điểm cô ta còn vô lễ đến mức đánh cả mẹ chồng và bà đã đuổi nó ra khỏi nhà.

Từ ngày phát hiện em dâu là người tráo trở, sống hai mặt và giỏi đặt điều, hỗn láo, chồng tôi đã đối xử với tôi tốt hơn nhưng anh không chịu mở lời xin lỗi tôi. Mẹ chồng tôi cũng muốn tôi đưa con quay về nhưng bây giờ, tôi đã chai sạn cảm xúc.

Thậm chí, trong tôi nỗi hận thù mấy năm qua vẫn còn mãnh liệt lắm. Họ không biết, đã bao đêm tôi vừa một mình chăm con, vừa ứa nước mắt vì tủi nhục và bị hiểu sai về mình. Tôi cũng đã một mình cật lực gửi con đi nhà trẻ rồi quần quật làm để mua được một căn nhà, cho con tôi có nơi ở rộng rãi như bây giờ. Đã bao lần chỉ vì cố làm kiếm tiền mua nhà mà tôi phải để cháu ở nhà trẻ muộn, một mình khóc tủi chờ mẹ về khi các bạn đã được bố mẹ, ông bà đón về. Họ không thể hiểu được, nỗi đau mà mấy năm qua tôi phải chịu đựng và chính chúng đã biến tôi thành con người như bây giờ. Hận thù vẫn không bao giờ nguôi ngoai được.

Tôi phải làm sao để xóa bỏ hận thù đây vì tôi biết chỉ có thể, tâm hồn tôi mới có thể thanh thản và thoải mái sống vui vẻ với con được. Tôi liệu có nên trở về ngôi nhà đó với chồng hay tiếp tục một mình sống cảnh mẹ đơn thân khi đã có một căn nhà ổn định ở ngoài? Xin mọi người hãy cho tôi vài lời khuyên lúc này.
Theo: Tin tức trong ngoài nước
Nguồn: tintuc
Share on Google Plus

Viết bởi Đoàn Gấm

    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét