[Blog tâm sự] Tôi không thể chịu được cảnh chồng lừa dối, phản bội mình trắng trợn. Nếu anh phụ tình, tôi cũng sẽ buông thả mà sống thôi!
Tôi và anh ấy quen nhau khi anh ấy vẫn còn đang học đại học, còn tôi thì đã đi làm. Quen nhau 3 năm thì chúng tôi cưới và giờ đã có với nhau 2 thiên thần bé nhỏ. Tôi phát hiện chồng tôi ngoại tình khi thiên thần đầu của tôi mới được 1 tuổi. Từ khi quen nhau, cưới và có con với nhau, tôi bao giờ cũng chỉ nghĩ cho chồng tôi trước tiên, nấu cơm bao giờ cũng phải nấu món mà chồng mình thích, đi mua sắm bao giờ cũng phải mua cho chồng và con trước tiên.
Cho tới giờ tôi mới hiểu, anh không thích tôi quan tâm chăm sóc anh nhiều đến thế. Đến giờ bé đã gần 5 tuổi. Những ngày đầu, câu chuyện mới bị phát hiện, chồng tôi còn xin lỗi, muốn giải thích cho tôi nghe, hứa hẹn với tôi sửa đổi. Đến giờ thì đó lại được biện minh với lý do xã hội, giờ đàn ông nào cũng thế. Tôi không thấy bạn chia sẻ trong câu chuyện giữa 2 bạn đã có bé nào chưa, nhưng có lẽ là chưa.
Trong cuộc đời của tôi, tôi đã nhiều lần thấy sốc nặng. Lần đầu là tôi đọc được blog của người tình của chồng mình trong latop của anh. Trong đó tôi phát hiện ra rằng, bọn họ đã đi nhà nghỉ, ngủ với nhau rất nhiều. Rồi những bức ảnh họ chụp với nhau trong nhà nghỉ, trong quán cà phê, ở nơi du lịch. Tất cả tôi đều có thể tha thứ, vì con tôi muốn hàn gắn, nhưng giờ thì mọi chuyện đã hết, trái tim đã chết vì đã lần thứ 2 anh bỏ rơi mẹ con tôi ở nhà một mình để đi chơi với người đó.
Ông ăn chả, bà ăn nem
Trời mưa bão đổ về, đêm khuya khoắt chỉ có tôi và con trai mới hơn 2 tháng tuổi. Anh đã nhẫn tâm để mẹ con tôi ở nhà chẳng có một ai để đi với người tình của mình. Chính sự hững hờ, sự lạnh nhạt, những cú sốc mà anh ấy gây ra cho tôi đã khiến tôi một lần lầm lỡ. Tôi chưa bao giờ mong muốn mình bước đi như thế. Nhưng chính chồng tôi là người đã đẩy tôi vào con đường này.
Thế mà khi phát hiện ra, chồng tôi đã lăng mạ, xúc phạm vào nhân phẩm của tôi rất nặng nề. 4 năm sống trong sự phản bội dối trá, tôi nào đã một lần xúc phạm, chửi rủa anh một câu. Nhưng tôi chỉ biết nín nhịn vì tôi đã sai. Nhưng giờ nghĩ lại, nghĩ tới những gì cho tới tận bây giờ anh ấy vẫn chưa thay đổi, mà thậm chí ngày càng một tệ, tôi thấy, tôi không đáng bị đối xử như thế này.
Tôi là một người phụ nữ còn trẻ, không tệ đến mức là Thị Nở. Tôi cần một vòng tay yêu thương, cần một bờ vai chia sẻ những mệt mỏi trong công việc và cuộc sống. Giờ nói là yêu thì tôi thật sự không dám yêu và cũng chẳng tin vào ai đó sẽ yêu mình thật lòng. Tình yêu của tôi dành cho người đàn ông đó vẫn như ngày nào, nhưng người đó giờ tôi sẽ coi như đã chết.
Giờ tôi sẽ sống và chờ đợi tình yêu của tôi lớn lên, bờ vai đó của tôi rộng ra. Rồi tôi sẽ chờ đến ngày mà tôi được xà vào vòng tay ấm áp ấy. Đó là những người đàn ông đã cùng tôi trải qua lúc sinh tử, sóng gió nhất trong cuộc đời.
Dù tôi có là người phụ nữ ngoại tình, tôi cũng không thấy hối hận vì điều đó. Vì nếu phải giống như tôi, người ta mới cảm nhận được sự đau khổ tột cùng, sự nhục nhã của mình. Tôi đã làm điều không nên nhưng là do hoàn cảnh đưa đẩy tôi đến vậy. Điều tôi hi vọng nhất bây giờ chính là mong, sau này, con tôi lớn lên, chúng sẽ hiểu cho mẹ chúng, không nghĩ mẹ là người đàn bà lăng loàn, bỏ chồng đi với người đàn ông khác.
Theo: Blog tâm sư
Nguồn: Tin tuc
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét